🐂 Trời Trở Lạnh Rồi Anh Có Biết Không
HCM (SĐT anh Thảo - con rể ông Tám: 0919272701). Bạn có thể tìm hiểu câu chuyện của ông Tám TẠI ĐÂY. Để ngăn ngừa tai biến mạch máu não khi trời trở lạnh, điều quan trọng là bạn cần giữ ấm cơ thể và chăm sóc sức khỏe thật tốt.
Từ nhu cầu thực tế về cảm nhận của cơ thể con người Việt Nam đối với nhiệt độ của khối không khí xung quanh, khi có không khí lạnh xâm nhập người ta đưa ra các khái niệm sau: Trời mát: Khi nhiệt độ trung bình ngày trong khu vực dao động phổ biến trong khoảng từ 22 đến 25 độ C. Trời lạnh: Khi nhiệt độ
Từ đêm 9/10, ở Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ trời trở lạnh, vùng núi Bắc Bộ trời trở rét. Trong đợt không khí lạnh này nhiệt độ thấp nhất về đêm và sáng ở vùng núi Bắc Bộ phổ biến từ 16-18 độ C; khu vực trung du, vùng đồng bằng Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ
Trời trở lạnh rồi, lòng em cũng lạnh lẽo quá anh ạ. Mặc dù em đã chôn chặt những ký ức về anh nhưng thật sự em không thể ngăn nổi được nó mỗi khi gió mùa về. 51. Mùa đông thật lạnh lẽo, nhưng sẽ thật ấm áp khi em tìm được anh, tìm được bến đỗ của cuộc đời mình, một yêu thương dù nhỏ bé cũng đủ để sưởi ấm trái tim em.
Trời lạnh rồi, anh muốn nắm tay không? Hà Nội vắt mình sang thu chỉ sau một cơn mưa to như trút nước. Nghe cái lành lạnh hiu hiu phả vào da lúc quanh quẩn phố phường mà sướng đến lịm tim. Dù cho thi thoảng có giật mình vì chưa quen, cứ như thể đã từng chia xa cái mùa gió se này từ lâu lắm.
GiadinhNet - Từ ngày mai, miền Bắc chuyển nắng khô vào ban ngày, đêm trời lạnh, vùng núi trời rét. Sáng sớm nay (10/10), không khí lạnh đã ảnh hưởng đến hầu hết các tỉnh Bắc Bộ, Bắc Trung Bộ và một số nơi ở Trung Trung Bộ. Ở Vịnh Bắc Bộ đã có gió Đông Bắc mạnh
Mỗi sáng thức dậy em đều tự nói với mình rằng, trời lạnh đấy, mặc ấm vào kẻo ốm. Mỗi tối đi ngủ em tự nhắc nhở bản thân rằng, phải nhớ đóng cửa sổ kẻo gió ùa vào mà viêm họng. Tự mình như thế mãi, thành quen. Một thói quen kỳ lạ, một thói quen mang tên: không anh. 13. Anh à, bây giờ em trưởng thành theo cái cách của những người cô đơn.
Đường Đường không nghĩ tới, hệ thống đại thần của Tấn Giang thật sự chiếu cố cậu, chuyện chỉ nghĩ ở trong đầu cũng có thể trở thành sự thật. Ngày hôm sau, có 1 vị tổng tài tà mị khốc suất đến mức dở hơi từ trên trời đáp xuống. Cảnh báo: Hài, ngọt, gà
Trong những trường hợp viêm xoang sàng hoặc xoang bướm bệnh nhân thường có đau đầu vùng chẩm (phía sau đầu) và vùng gáy. Bên cạnh đó, trời trở lạnh cũng là yếu tố khởi phát một số bệnh thần kinh như Migraine (đau nửa đầu), bệnh thường gặp ở nữ và có yếu tố di truyền. Bệnh nhân thường đau đầu dữ dội một bên hoặc hai bên thái dương hay sau ổ mắt.
lgLe.
Những stt trời trở lạnh sẽ mang đến cho con người ta cảm giác giá lạnh và thật nhiều tâm trạng, cảm xúc khác nhau. Cái rét, cái lạnh của mùa đông khi trời trở lạnh làm cắt da,cắt thịt, thấm vào người khiến cho ai cũng phải khoác lên người hàng đống áo quần dày cộm, như quấn cả cái chăn bông trên người đông đến theo lẽ của tự nhiên, nhưng sao lòng cảm thấy buồn, cảm thấy trống rỗng, cảm thấy lo lắng, chính vì điều đó bạn cần đọc những stt gió lạnh đầu mùa để lòng mình cảm thấy ấm áp hơn. Hôm nay sẽ gửi tới các bạn tổng hợp những dòng stt lạnh cô đơn về đêm, những stt mùa đông yêu thương đầy ý nghĩa và hay nhất để các bạn tham khảo đọc những lúc thấy cô đơn những stt gió mùa về bạn sẽ cảm thấy những nỗi nhớ, ký ức của quá khứ ngày nào kéo nhau ùa về như hiện ngay trước mắt. Đông về sẽ mang lại cho con người ta những cảm giác cô đơn, hoài niệm, nếu bạn cũng đang trong hoàn cảnh này thì có thể chia sẻ lên trang cá nhận những cảm xúc của bản thân thông qua một số những stt về mùa đông của fa, những stt gió mùa về dưới đây nhé. 1. Mùa đông đến mang theo những kỉ niệm..đôi khi làm con ngừơi ta thấy sợ…nỗi sợ ăn sâu vào trong tâm trí….vây kín lấy con người..ko thể nào thoát ra được..!!! Mùa đông mang theo cái lạnh…Mùa đông đến thì lại đến giáng sinh… 2. Mùa đông! Có một kẻ khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao bọc. 3. Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ ấm trai tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi và tâm hồn bớt đơn côi. 4. Đông về rồi, ra đường thì lạnh mà đi một mình cũng chán, tay lạnh không có người nắm, áo mỏng manh không có người ôm. Đi mua cái bánh nhìn quanh quán toàn bàn ngồi hai. 5. Mùa Đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi. 6. Chiều nay, đi làm về, vì không mang thêm áo ấm nên trời trở lạnh đột ngột đã khiến em cảm nhận rõ nhất hơi lạnh ngấm vào từng tế bào… em nhớ anh, nhớ anh da diết. Em úp kính mũ bảo hiểm xuống, để mặc cho cho hơi lạnh bủa vây, để mặc cho từng hạt mưa lớt phớt… vô thức vòng xe qua những con đường kỉ niệm để nỗi nhớ theo nước mắt nghẹn ngào! 7. Đừng lo cho em khi trời lại trở lạnh, cũng đừng nghĩ rằng em sẽ buồn vì cô đơn. Có những việc đâu phải cứ có tình yêu mới là hạnh phúc. Con gái yếu lòng chỉ phút chốc thôi, rồi lại mạnh mẽ tự mình vượt qua mọi chuyện giống như mùa đông, bất chợt vài ngày có nắng, bất chợt gió mùa về hong khô cả đám lá trước hiên nhà. 8. Mùa đông lạnh hay ấm do chúng ta cảm nhận. Anh cứ bình yên nơi ấy, như những ngày mùa thu đã qua, như những ngày mùa đông đang tới, bình yên ngắm nhìn cô gái nhỏ anh từng thương tự mình vượt qua mọi thương đau để mãi cười giữa lạnh giá. Yêu thương trước kia hãy cứ để mùa đông năm ấy giữ. 9. Bỗng thấy Hà Nội ngày trở gió mang đến chút gì đó hanh hao không phải của nắng cũng không phải của gió mà là của lòng người, của những vụng dại mới yêu… 10. Con phố tan tầm ngày chủ nhật buồn lặng lẽ khép mình co ro một góc, gió lạnh ùa về siết chặt nỗi nhớ… Hà Nội gọi gió về, gọi yêu thương vọng lại theo tiếng lá rơi xạc xào và gọi chùm hoa sữa gương mình nở muộn. Hà Nôi ngày trở gió, ai đó có lạnh không? 11. Thế nên đừng lo cho em khi trời lại trở lạnh, cũng đừng nghĩ rằng em sẽ buồn vì cô đơn. Có những việc đâu phải cứ có tình yêu mới là hạnh phúc. Con gái yếu lòng chỉ phút chốc thôi, rồi lại mạnh mẽ tự mình vượt qua mọi chuyện giống như mùa đông, bất chợt vài ngày có nắng, bất chợt gió mùa về hong khô cả đám lá trước hiên nhà. 12. Mỗi sáng thức dậy em đều tự nói với mình rằng, trời lạnh đấy, mặc ấm vào kẻo ốm. Mỗi tối đi ngủ em tự nhắc nhở bản thân rằng, phải nhớ đóng cửa sổ kẻo gió ùa vào mà viêm họng. Tự mình như thế mãi, thành quen. Một thói quen kỳ lạ, một thói quen mang tên không anh. 13. Anh à, bây giờ em trưởng thành theo cái cách của những người cô đơn. Bây giờ em chẳng còn sợ những ngày đông lạnh giá. Chúng thân thuộc với em quá, chi bằng cứ lạnh mãi như thế để em được lười biếng trong nỗi nhớ ẩn mình giữa vô vàn cảm xúc. Mọi chuyện không phải lúc nào cũng có lý do của nó, bởi nếu có thì ta đã tìm ra hướng giải quyết cho hợp lý. Xa nhau thì xa, cô đơn thì cô đơn, đừng trách mùa đông lạnh, đừng trách bởi tại trời mà không có duyên. 14. Em thích gọi mùa này là mùa lạnh, mùa của gió và những xam xám trên nền trời gợi nhớ. Em thích những sáng sớm đi đường nhìn dòng người hối hả, khăn áo đủ dày để giữ ấm, rồi trưa về nắng nôi như những buổi ban hè. Nhưng có lẽ nắng cũng chỉ còn sót lại chút ít ỏi như thế, để bây giờ rủ nhau đi trốn một thời gian. Hết nắng nóng rồi, hết những ngày trời dở dở ương ương hai mùa không rõ rệt. Trời lại trở lạnh. 15. Anh biết không, lạnh thì cô đơn lắm. Nhưng bản thân em chẳng dám cho mình cái quyền cô đơn mãi như vậy. Em tự tìm niềm vui ít ỏi giữa những thanh âm đời thường, giữa những ngày mà lạnh lẽo cheo leo trên từng góc phố, chơ vơ lẫn mình vào ồn ào tấp nập. 16. Gió mùa về. Lạnh quá. Mình ghét Hà Nội vì vậy, vì cứ mỗi góc phố, mỗi con đường, mỗi khoảnh khắc, lại khiến tim nhói đau… Ai đó nói vết thương lòng rồi cũng sẽ lành, nhưng cần bao nhiêu thời gian? Cần bao nhiêu khoảng cách? Cần bao nhiêu yêu thương khác để có thể lấp đầy? 17. Ngoài đường thành phố đã lên đèn, ngõ vắng buồn tênh, một mình em giữa chiều đông lạnh giá. Gió đông từng đợt kéo về, rì rào bên hiên nhà, lọt qua khe cửa kính va đập vào nhau. Em muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm như để trốn chạy khỏi không gian lạnh lẽo, cô độc. 18. Hôm nay, em một mình lang thang trên phố, đi qua những con đường mưa đan hơi lạnh… nhớ về anh… thèm một vòng ôm… thèm một hơi ấm cho lần sau cuối. Em sẽ khóc nốt hôm nay, sẽ thèm nốt hôm nay, sẽ nhớ về anh nốt hôm nay thôi nhé… để anh được yên an khi quyết định rời xa. 19. Ngày trở lạnh, cái âm u ngấm vào da thịt, gió heo may từng cơn từng cơn sượt qua kẽ tóc, thoáng rùng mình, chợt ngoảnh lại nhìn những thứ đã qua. Thoáng chốc những chuyện xưa cũ lũ lượt kéo nhau về. 20. Hà Nội vắt mình sang thu chỉ sau một cơn mưa to như trút nước. Nghe cái lành lạnh hiu hiu phả vào da lúc quanh quẩn phố phường mà sướng đến lịm tim. Dù cho thi thoảng có giật mình vì chưa quen, cứ như thể đã từng chia xa cái mùa gió se này từ lâu lắm. 21. Em đến, ta bỗng yêu mùa đông rất lạ. Ta thích cảm giác từng cơn gió lạnh rợn người ùa vào vạt áo, tay run run mồi thuốc dạo phố vào mỗi buổi chiều. Em đến, ta yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không ồn ào như trước. 22. Lối vắng chòng chành giấc mộng yêu đương, gió đông sang rải khắp phố phường, tháng 12 ngập ngừng theo những bước chân lạc nhịp… Khói thuốc đêm nay bận cõng những tâm tư nên phải chối từ lời mời của gió, nhờ vậy mà những nỗi niềm đã hóa thành thơ. 23. Chắc đã là không của riêng ai, tháng mười một ghé qua với những con gió héo hon rụng giữa lòng em và Huế. Tôi đã hẹn bao mùa quỳ rợp lối về, nay đâu đó trên những con ngõ nơi tôi không biết dã quỳ đã nở hay chưa? Không biết có vàng tươi và nhớ chăng một lời hứa cũ?. 24. Thực tình chẳng muốn vậy đâu, có trách thì phải trách tháng 11 sang làm con người ta lạnh lòng nhiều quá, trách những cơn gió tháng 11 kia sao cứ về đây cuốn hết kỷ niệm phai màu…. 25. Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh…. 26. Cứ mỗi độ đông về, cái lạnh lại bắt đầu len lỏi trong từng góc phố, từng con đường nhỏ thân quen, từng trái tim đang thổn thức vì một người. Mùa đông mang đến cho ta thật nhiều cảm xúc. 27. Cái lạnh của mùa đông khiến lòng người tái tê. Tiếng gió vi vu, cuộn trào trong những cơn bão lòng càng làm thêm cô quạnh cái rét đầu đông. Mùa thu, mùa đổ lá đi qua, đổ vào lòng người bao nhớ thương vụng về nhưng da diết, đổ vào mắt ai cả trời chiều bình yên. 28. Anh thừa biết em sợ lạnh, anh cũng biết rõ em sẽ khổ sở thế nào mỗi khi mùa đông đến vậy mà mùa đông sắp tới anh bỏ em mà đi. Em tự hỏi tại sao anh không ở cạnh em thêm chút nữa, chỉ một chút nữa thôi cùng em trải qua mùa đông này. 29. Đã bao mùa đi qua, em từng ước sẽ có một người cùng em chung bước trên con mùa đường mùa đông lạnh giá. Em ước có một bàn tay sẽ đan cài vào một bàn tay, một cái ôm thật chặt để thỏa bao nỗi mong chờ, em ước có một người vì em mà nhẫn nại… Nhưng tiếc rằng,cuộc đời có mấy khi đủ vẹn nguyên cho những giấc. Em lại trở về với thực tại nơi em, mọi thứ hanh hao vỡ vụn. 30. Mùa đông! Mùa của những cơn gió lạnh, nhưng lại là cái cớ để con người ta cảm thấy cần gần nhau hơn. Mùa đông cũng là mùa của những chàng trai đem hơi ấm của bờ vai để trao gửi yêu thương, mùa của những cô gái đan dệt sợi len làm nên áo ấm. 31. Những ngày này, những ngày cuối tháng mười với những loài gió mạnh mẽ xô vào lòng phố cái lạnh đầu mùa duyên dáng, những con nắng cũng mãnh liệt hơn, ấm áp hơn, chẳng khác chi chiếc hôn của ông mặt trời chớm hạ. 32. Chiều nay, trời cao nguyên gió lộng, nắng trong, bầu trời xanh thơ không gợn một bóng mây ở tận cuối chân trời tít tắp nhưng lòng tôi thì lại ủ đầy men say của thuở tình đầu. Bao năm rồi không biết có nhớ nhau? Dã quỳ kia liệu có một lần thấy mình cô đơn, mong manh trước nắng? Tôi về đây kiếm tìm nỗi nhớ mơ hồ, đâu đó xa xôi là bóng dáng của một nàng thiếu nữ tóc quá bờ vai, đứng một mình, có phải cũng đứng chờ ai?! 33. Em thấy lòng mình lạnh lẽo giữa những ồn ã đời thường, thấy mình chơ vơ khi nhìn quanh quẩn vẫn chẳng có lấy một bàn tay xòe ra cho em nắm. Hình như là em sợ, em sợ mùa đông sẽ giá buốt thêm đôi chút, em sợ dự báo ngày mai không khí lạnh tăng cường. 34. Hóa ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không? 35. Có những khi mùa đông mang lại cho ta những nhớ nhung của ngày nào, một cơn gió lạnh cũng làm trái tim em yếu mền hơn. Em đã từng rất thích mùa đông vì mùa đông ấy có anh, còn bây giờ em gét mùa đông vì anh không còn ở bên em. 36. Mùa này nỗi nhớ phiêu linh, lòng người như có gió lùa trôi không hạn định. Nắng lang thang hoang hoải lạc đường tìm riêng hạnh phúc, để lại con phố bơ vơ, để lại phố vắng thẫn thờ với cái tiết trời mây đan kín lối, lạnh run run gõ nhịp ân tình, người lặng thinh mơ về một ngày nắng ấm trời xanh. 37. Mùa này mây gió gọi mưa, thu ngập ngừng không dám ghé qua vì những hàng cây vẫn còn xanh lá. Mùa này thương nhớ xa xôi, người vẫn chưa dám quên người vì những ân tình còn tha thiết quá… 38. Thu đi qua, mọi vật dường như thay đổi, lá cây chuyển màu và rụng rơi, lá bàng chuyển màu đỏ xinh tươi nhẹ nhàng theo con gió ùa lả lơi bay phương nào. Cơn gió mùa đông khiến ta thoáng rùng mình và chợt nhận ra mùa đông đã đến tự bao giờ. 39. Khoảng cách có lẽ không thể đo bằng đoạn đường, xa xôi nhất là ở nơi đôi tim đã nhạt nhòa kỷ niệm, lạnh lẽo đâu phải ở những cơn gió mùa đông? Nó có thể ở giữa buổi trưa hè khi lòng ta trống rỗng… 40. Mùa đông có lẽ là mùa mang lại cho ta nhiều cảm xúc nhất trong các mùa. Mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn khi ta tìm thấy một nửa cho riêng ta, nhưng mùa đông cũng sẽ lạnh lẽo hơn đối với những tâm hồn cô đơn. 41. Đôi khi mùa đông mang cái lạnh về làm em nhớ anh, muốn có anh bên cạnh, chỉ cần ngồi sau xe, cho tay vào túi áo anh ôm nhẹ từ phía sau và thủ thỉ câu nói hay về mùa đông và đấy chính là mùa yêu thương của chúng ta. 42. Một chút không khí se lạnh, một chút mong manh giọt sương mùa đông cũng đủ làm ta chạnh lòng để quay về một miền kí ức nào đó, nó được gọi là nỗi nhớ. Một bài thơ mùa đông tình yêu, một bài thơ buồn mùa đông cũng đủ làm ta thêm nhớ những miền xa xôi. 43. Mùa đông chẳng nói gì, mùa đông lạnh lẽ đến bất chợt làm con tim cũng bồi hồi ngẩn ngơ nuối tiếc vì những điều đã qua. 44. Mùa đông tuy lạnh, nhưng cũng không lạnh bằng lòng người, một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi có thể hóa đau thương, nhưng có khi ẩn giấu sau nụ cười là hàng ngàn giọt nước lặng lẽ rơi giữa đêm khuya. Đời là vậy luôn luôn có mặt khác của nó… 45. Tôi đã nghe mùa đông đang về…gió bắt đầu lạnh. Bước đi một mình tôi không còn buồn như ngày xưa và nước mắt không dễ dàng mà trào ra nữa. Nhưng có điều lạnh và mùa đông năm nay rất cô đơn. Với bài viết trên đây, mong rằng nó sẽ giúp bạn có thêm nhiều stt trời trở lạnh để đăng lên trang cá nhân trong những ngày gió lạnh, để nhận được sự quan tâm theo dõi của những người xung quanh mình. Nếu bạn đang buồn vì một chuyện gì đó trong cái rét đông này thì hãy viết nên những stt mùa đông ngắn để giải tỏa tâm trạng mình ngay lúc này. Cảm ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của chúng tôi, nếu thấy bài viết này hay và ý nghĩa thì đừng quên chia sẻ để bạn bè mình cùng tham khảo nhé. Chúc bạn luôn vui vẻ, mạnh khỏe và hạnh phúc hơn nữa trong cuộc sống!
Anh có biết em đang nhớ anh Trong cái lạnh mùa Đông tê tái Gió ngoài kia vẫn còn thổi mãi Để rèm buông tóc liễu thẩn thờ Em nhớ anh trong mỗi câu thơ Mỗi chiều xuống nghẹn ngào nỗi nhớ Em nhớ anh trong từng nhịp thở Bồi hồi cánh nhạn gởi về anh ! Phố phường ồn ào. Hạnh phúc đông đúc. Có những cái ôm thật chặt nơi đường phố, có những cái nắm tay thật chặt nơi vỉa hè. Em cười. Ngây ngốc tưởng tượng rằng sẽ có một ngày anh đứng ngay sau em, mắng mỏ em cái tội không chịu mặc ấm, lôi tay em để vào trong túi áo anh. Những Stt níu kéo người yêu khiến người ấy không thể không quay lạiAnh có biết không, em nhớ về anh Đợi chờ mùa Thu nhạt nhòa ánh nắng Và như thế Đông sang bắng lặng Nỗi nhớ dù buồn nhưng vui được nhớ anh! Trái tim mùa Đông không cần đốt lửa Tự sưởi mình bằng ngọn lửa của niềm tin Gió ngoài kia có thổi thế miên man Em lại nhớ anh ấm tình yêu con tim nhỏ! Em lê bước chân thật chậm, dường như mùa đông sắp đến, gió lùa ngang mái tóc mây bồng bềnh trong gió. Em thấy cái lạnh của mùa đông đang cắt vào da thịt mình, trái tim yếu mềm này đang đau lắm anh ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không? Những Stt thay tiếng khóc cho tình yêu khiến ai cũng đau lòngMùa về rồi, mọi thứ lại chập chờn những cảm xúc không gọi nổi thành tên. Gói ghém nhớ thương trong lớp áo khoác mỏng, trái tim khẽ khàng hát một bản nhạc buồn tênh “gió mùa đông bắc se lạnh, chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi…” Anh có nhớ em không- câu hỏi ngu ngơ anh nhỉ. Tất nhiên sẽ có mà, em biết thế mà, chắc bây giờ anh nhớ con bé hay nhõng nhẽo với anh phải không? Mùa đông năm nay lạnh lắm. Em tủi thân lắm anh à. Em ích kỷ muốn giữ anh ở miết bên em. Em cần anh ở cạnh lúc này và mãi như thế Em đã đón một mùa đông ấp áp hơn bao giờ hết, vì em biết rằng, anh luôn ở cạnh em dù khoảng cách có xa cách mấy. Em sẽ không còn thấy lạnh mỗi khi đông về và cô đơn khi không có anh nữa. Anh đủ ấm để sưởi ấm trái tim em, anh đủ nồng nàn để làm xua đi những cơn gió đang lùa vào tay em. Phải chăng mùa đông là cái mà đã đưa 2 con người đến với hạnh phúc, và cũng chính nó đã chia cắt tình cảm đôi ta? Những Stt buồn sâu thẳm về sự ngộ nhận trong tình yêuCái lạnh se se của mùa đông khiến người ta hoài niệm về một vùng quá vãng do thời tiết gọi về. Gần gũi rồi chia xa cũng là quy luật muôn đời của tình yêu, ban đầu biết nhau và cảm mến ta đã hiểu gì hết về nhau, có chăng chỉ là vóc dáng và hình thức gợi cảm, chiếc bánh vẽ đẹp bởi mầu sắc Em lạc vào nỗi nhớ mang tên anh. Trời càng lạnh, con người càng thích trùm lên mình chiếc áo màu cô đơn. Đâu đó giữa thành phố này có một người đợi anh trở lại, cũng chỉ là đợi trong nỗi nhớ lạ lùng nhớ nụ cười lúc nào cũng ấm áp, nhớ đôi tay luôn nắm chặt tay em, nhớ cái cách anh quàng khăn ân cần. Đơn giản là lạc vào miền nhớ anh để thấy hao gầy một thứ tình xưa cũ, em giật mình khi thấy bóng quen. Là ám ảnh, là chẳng thể nào quên anh. Mỗi đông về, chuyện xưa như giọt nước Đọng thành băng bám chặt trái tim côi Từng ngày buồn, đông qua theo đông trước Bỏ lại rong rêu, vết tích của đời . Cứ mỗi đông về, tôi lại chợt nhớ người xưa, những giọt nước như muốn đóng thành những giọt băng tuyết cô đơn, chôn chặt mối tình dang dở. Người đến rồi lại ra đi bỏ lại hàng thông giày lặng im buồn sướt mướt. Có ai còn nhớ, ngày Noel năm ấy, tiếng chuông reo vang, lời thánh ca văng vẳng đâu đây và cả góc phố xưa buồn. Những kỷ niệm đó chợt ùa về, cảnh đó nhưng người xưa đâu? Chẳng còn kẻ đón người đưa, chẳng còn bàn tay ấy, mái tóc mềm, chiếc áo thân thương, … Lời kết Mùa đông! Có một người khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao người khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào .Mùa đông mang đến cho chúng ta thật nhiều cảm xúc, và nhiều hơn cả là những nỗi nhớ thiết tha về một tình yêu trong cuộc đời.
trời trở lạnh rồi anh có biết không