❤️🔥 Truyện Ngắn Người Lớn 18
Truyện Ngắn Ánh Trăng Và Kẻ Hai Lòng Sói là kẻ hai lòng. Vì tôi chỉ yêu riêng mình em, một tình yêu bi lụy, ray rứt và khốn khổ. Vì hắn chỉ yêu riêng mình cô ấy, một thứ tình yêu ngông cuồng, mạnh mẽ, và có đôi chút hoang dại. Sói là kẻ hai lòng, em biết không? Cầu Tôi Mãi Một Đời Yêu Em
Truyện Ngắn - CÕI NGƯỜI RUNG CHUÔNG TẬN THẾ (Phần 8) - Hồ Anh Thái | nghe truyện đêm khuya hay. Video unavailable. This video is unavailable. via IFTTT. Posted by Tuổi Mộng Mơ at 4:01 AM. Email ThisBlogThis!Share to TwitterShare to FacebookShare to Pinterest.
1. Tóm tắt truyện ngắn Chí Phèo, mẫu số 1 (Chuẩn): Chí Phèo vốn sinh ra là một người không cha không mẹ được dân làng Vũ Đại truyền tay nhau nuôi nấng. Lớn lên Chí trở thành một anh canh điền khỏe mạnh làm việc cho nhà Bá Kiến. Vốn tính hay ghen Bá kiến đã đẩy Chí
Chuyện cười dành cho người lớn. Có cơ hội là quấy rối. Có một câu lạc bộ như thế. Con Gà Trống Già. Con nào có giá hơn. Còn nói gì được. Cô thư ký vui tính. Công việc của đàn ông. Cũng Thật Dễ Chịu.
Tag Archives: Truyện cười người lớn 18+ Truyện ngẫu nhiên. Đừng bao giờ ngủ với kẻ điên; Hên xui; Con gái của cảnh sát; Truyện cười vui nhất trong tuần ( P 113) Cổ máy thời gian; Đọc Truyện Cười. Truyện ma ngắn;
Chuyển Đổi Lớn [18.3.2022] Khoa học, Kỹ Thuật [1] [18.3.2022] Truyện ngắn [1] Trần Yên Hoa. Kịch Bản Phim [17.3.2022] Tiểu Thuyết [17] Anatoli Stepanovitch Ivanov. Trên Mảnh Đất Người Đời Tập Truyện ngắn; Suy ngẫm, Làm Người;
Tác phẩm gồm 20 truyện ngắn về những chuyện của người lớn dưới con mắt nhìn của tuổi mới lớn. Văn phong dí dỏm cuốn hút người đọc. - Choose - Chuyện cổ tích dành cho người lớn - 01.
18 Th1. Truyện ngắn Vũ Thiện Khái: Ao hậu Ta nguyên thân là nước mắt của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Vì là nước mắt 11 Th1. Truyện ngắn Elena Pucillo Truong: Quá khứ dưới lớp tuyết mùa Giáng Sinh. Truyện ngắn Bùi Thu Hằng: Những người cùng dòng họ!
18-10-2022 [Bác Chiến]: (Tập hợp truyện ngắn) - Er.Q- 🌕 TẤT CẢ CHỈ LÀ GIẢ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT. TUI CŨNG LÀ GIẢ ĐÓ =)) Tags: #bacchien #bacquannhattieu. Chương Mới Nhất. R.I.P: Ngoại Truyện; Bước Tiếp: Ngoại truyện;
8o9lcgp. Đọc truyện người lớn hay dậy thì quá sớm 18+ Full và PHIMXem phim người lớn và đọc truyện dậy thì quá sớm Một câu truyện người lới hay nhất mang tiêu đề dậy thì quá sớm, Mặt Khải đần độn, ngu khờ, như mất hết sinh lực. Cái miệng cô giáo Ngọc đang đưa Khải lên thiên đàng. Có thể như thế này chăng? Khải chết rồi, hay vẫn còn sống? Hai tay Ngọc cho ra sau mông Khải, ấn sát vào rồi buông lơi ra. Đầu tóc Ngọc phủ ào xuống, che mất gương mặt đang say sưa hưởng thụ những giây phút thần tiên cực kỳ lãng mạn truyện người lớn. Mùa hè. Nắng buổi sáng tuy có chói chang, nhưng nhờ những tàu lá sum xuê rậm rạp của những cây nhãn, cây mít, cây điều, nên cái sân lát gạch bát tràng và toàn thể khu vườn cửa cô giáo Loan mát rượi. Tiếng hai con cưởng, con chành chạch chạy từ sau chiếc lồng tre cuối sân hót không dứt. Âm thanh dễ thong đó làm cô giáo Loan tỉnh ngủ. Mắt Loan cay cay xé vì nàng chỉ bắt đầu chợp mắt vào khoảng lúc ba giờ rưỡi sáng. Nếu hôm nay không là ngày cuối tuần, chắc Loan phải vất vả lắm mới chòi ra khỏi giường, sửa soạn đi dạy. Loan lười biếng, nhắm mắt, định ngủ thêm chút nữa, mà tiếng hót lảnh lout của chú chim thơ ngây ngoài sân, làm nàng không chợp mắt được. Kéo tấm màn cửa màu xanh lơ cửa sổ phòng ra một tí, Loan nằm nghiêng đưa mắt nhìn bang quơ ra sân. Mấy con bướm cánh ngũ sắc bay chập chờn hút nhuỵ những hoa thọ, hoa thược dược cạnh hòn non bộ giữa sân. Những lá mít, lá mận, lá nhãn vàng khô, được gió thổi, bay xào xạc chầm chậm, tới cái bồn hình tròn bằng gạch thì dừng lại. Nàng đưa mắt lên nhìn say sưa hòn non bộ. Trông xa nó đẹp như cảnh thần tiên, mà chỉ trong những tranh thuỷ mạc vẽ trên lụa Tàu mới có. Tâm hồn Loan thích tỉnh lặng, thích thiên nhiên nên tốt nghiệp sư phạm xong, là nàng xin về đây, nơi quê cha đất tổ ở Phụng Hiệp, làm giáo sư. Căn nhà ngói đỏ to lớn toạ laic trên khu vườn bát ngát này là của ôngnội cho nàng. Ở không hết, Loan đã cho những bạn gái giáo sư về cùng trọ cho vui. Nhưng đêm hôm qua, một cảnh tượng vô cùng hấp dẫn đã lôi kéo Loan nhìn mê mãi, say sưa đến ba giờ rưỡi sáng mới về phòng, trằn trọc mãi, Loan thiếp đi lúc nào không biết. Một cảnh tượng mà sự khêu gợi và tác động khích dâm đã làm cho Loan không những bàng hoàng mà nàng còn thấy da thịt, tâm hồn nàng đã trải qua cơn đam mê đó. Sáng nay mắt nàng cay xé. Người nàng bần thần mỏi meat, rã rời như chính nàng đã lăn loan, loạn cuồng, trần truồng với cậu học trò tên Khải. Đáng lý thì Loan đã ngủ lúc 10 giờ đêm qua. Nhưng ánh neon pin và tiếng chân người ngoài sân làm Loan để ý. Nàng tắt vội neon trong phòng. Hai bóng người đi qua chỗ cuối sân, nhờ ánh neon vàng nhạt ở chái hiên, Loan nhận rõ đó là cô giáo Ngọc, và người kia là một cậu bé! Ngọc đã tắt neon pin, nhưng nhờ ánh đèn vàng mà Loan vẫn thấy rõ Ngọc ôm cậu bé thật sát, nói cái gì với nhau bé quá không nghe rõ … rồi cả hai ôm nhau nút lưỡi. Xem phim người lớn và đọc truyện dậy thì quá sớm Loan không tin mắt mình, tưởng là nhìn lầm ai. Thì ngoài kia, tay cậu bé đưa lên ngực Ngọc, nắn nắn vú của Ngọc, bóp vú Ngọc và lần tay xuống sờ lồn. – Em muốn ở lại đây với cô đêm nay. Khải nói. – Có tiện cho em không? Sợ ba má Khải ở nhà trông…Hay là để sáng mai tiện hơn. Nhỡ ba má Khải biết … – Không đâu. Chẳng bao giờ ổng bả nghĩ là Khải đã leo rào đi chơi khuya đến giờ này. Khải thèm quá, Khải muốn quá. Khải không đợi được tới sáng mai đâu. Và cả hai lại ôm nhau nut lưỡi mê man. Tay Khải lại mò lồn cô giáo Ngọc. Nhưng lần này hắn thọc hẳn vào quần Ngọc mà xoa, mà nắn… Tay Ngọc cũng cho vào trong mà nắn cặc Khải. Tiếng cả hai rên âm ư. Dù họ đã ếm giọng lắm, Loan vẫn nghe rõ mồn một, nhờ đêm khuya ở nhà quê thanh vắng. Loan đang nghe rất rõ cuộc đối thoại tình tứ của Ngọc và Khảii, thì bỗng con chó berger sủa ầm lên làm cả hai dìu nhau đi vào hành lang. Ngọc mở cửa, bật đèn phòng. Cả hai bước vào. Cửa đóng lại…. Loan đã hai mươi ba. Nhưng tim nàng lạnh ngắt, hầu như chẳng còn thiết tha gì với tình yêu và xác thịt. Bởi năm 13 tuổi, Loan đã một lần … thất tình với một ông anh họ tên Trường. Chuyện đã xa xăm, mờ nhạt lắm, nhưng vẫn đeo đẳng làm khổ Loan từng ngày, từng đêm. Nó ám ảnh Loan như hồn ma bóng quế. Nó nhắc nhở Loan đừng day vào tình yêu nữa, sẽ khổ. Cho nên suốt 10 năm, bây giờ thức day, thèm một con mồi ngon thịt như Khải, tình nhân của Ngọc. Lúc Ngọc đã đóng cửa, Loan đi nhẹ đến, nhìn xuyên qua lỗ khoá. May quá. Đèn trong phòng vẫn sáng trưng. Ngọc và Khải ngồi cạnh mép giường. Hai cặp môi dính sát, không rời. Rồi Ngọc vật Khải nằm bật ngửa ra. Chân gát qua phần hạ bộ của Khải – Chưa gì đã cứng ngắc như khúc củi? Xấu lắm nghe Khải. – Bởi vậy, Khải mới xin cô cho ngủ lại đêm nay. – Có phải Khải 16 tuổi không? – Phải. Tại sao? – Tại vì …tại vì … cái này của Khải lớn quá. Ngọc vừa nói, vừa kéo zipper quần Khải, móc con cặc ra. Nàng chu môi, nhìn say đắm khúc gân trắng phau, còn mum da quy đầu của Khải. Cậu bé sung sướng khi nhìn bàn tay nuột nà, noun dài, trắng mịn, sơn móng đỏ của Ngọc đang bóp, nâng níu cặc mình. Khải chẳng tin mình có được một hạnh phúc quá lớn với cô giáo đẹp nhất nhì của trường Trung Học Lê Quý Đôn, quận Phụng Hiệp. Vì ở lớp, Ngọc nghiêm túc như bà thần. Chẳng lúc nào cười. Chẳng lúc nào nói đùa một câu cho các trò được dịp vui thoải mái. Nàng nghiêm đến độ làm cho vài em ở lớp học đã nằm mơ và khóc ré. Vậy mà Khải đã liều mạng, xông trận, vào một chiều mưa. Nói liều mạng cũng không đúng. Bởi nhờ theo dõi, Khải biết cô giáo Ngọc có cái gì đặc biệt, dành riêng cho Khải. Ví dụ, đi tới đi lui trong lớp giảng bài. Mỗi lần đứng lại, blà cô Ngọc đứng cạnh chỗ Khải ngồi. Khải liếc ngang, thấy làn da trắng phau của Ngọc đưa ra chổ xẻ của hai tà áo và cái quần xoa trắng. Liếc xuống tý nữa, Khải thấy miếng xì líp chỉ che có phầ nhỏ ở bên hông. Phần da thịt còn lại của Ngọc hiện lên màu hồng nhạt, kéo tuốt xuống bắp đùi. Không biết có phải mùi nước hoa, hay mùi da thịt thơm tho của Ngọc đã nhiều lần làm Khải ngất ngây, mê mẩn. Có mấy lần Khải được cô Ngọc nhờ mua chim mía quay ở tiệm chú Phồi ngoài bean đò. Và nhất là hay nhờ Khải viết bài trên bảng cho học sinh chép lại, vì chữ của Khải rất đẹp … Thực ra, đó là những cái cớ để Ngọc tỏ cảm tình riêng, đặc biệt, với cậu học trò đẹp trai nhất của lớp đệ tứ. Cho đến chiều mưa mà Khải lấy can đảm, bỏ trái mít trong thúng, đội lên đầu, đến gõ cửa phòng Ngọc… giữa lúc Ngọc đang chấm bài. – Thưa …thưa cô, em em mang trái mít đến biếu cô. Không phải đây là lần đầu Khải đến phòng Ngọc, nên em có vẽ dạn dĩ. Vì đã nhiều lần Khải mang chim mía, mang chồng tập vở của lớp, mang cả bánh xèo Ngọc nhờ Khải mua ngoài chợ, vân vân …. – Trời, tội nghiệp không? Mưa như trút, Khải không biết sao? – Dạ biết. Nhưng đi trong mưa ít người để ý… Nói thế, rồi Khải nhìn xuống đất. Khải không dám nhìn vào đôi mắt bồ câu, sắc cạnh, như có nam châm của cô giáo . “Đi trong mưa, ít người để ý!” Câu nói đó Khải đã dùng để tống tình cô giáo Ngọc. Tự nhiên Ngọc day lên một tình thường. Một tình thong lạ hoắc. Nó không giống cái tình của cô giáo với một học trò. Có cái gì khó nói lắm, Ngọc không diễn tả nổi. Chỉ biết nó đang rần rần chạy khắp châu thân. Nó như mộng thành sự thật. Nó như kết quả những rắp tăm lãng main trong những lần Ngọc lén nhìn Khải cúi đầu làm bài trong lớp, hoặc Khải đến đưa quà tận phòng nàng…. Những lần đó, Ngọc muốn nói một cái gì. Hoặc chờ Khải bạo gan tỏ một lời. Dù rất ngắn. Hôm nay thì Khải đã khai pháo trước “Đi trong mưa, ít người để ý?” Ngọc hiểu ngầm câu đó, mim mím cười, bê cái thúng đựng quả mít vào trong, quay lại đóng cửa, khoá luôn. Khải hồi hộp nhìn bàn tay cô giáo Ngọc khoá thật chậm và nhẹ cánh cửa, nhưng lòng rộn lên niềm vui đầy hạnh phúc. – Em vào nhà tắm, cởi hết áo quần, vắt cho khô, hong lên. Xong lấy chiếc áo kimono của cô choàng đỡ. Nếu không sẽ bị cảm lạnh. Khải riu ríu đi vào nhà tắm, và không biết cậu bé có dụng ý để cửa tang hoát ra như thế hay không. Cô giáo Ngọc nép mình sau khung cửa, nhìn Khải cổi áo quần hết ra, đứng ngang. Ngọc chỉ thấy choom lông dái quăn tít mọc um tùm dưới bụng Khải và một thân hình gần như của người lớn. Hình như Khải cố ý đứng quay mặt ra cửa, vừa vắt khô quần áo, vừa âm ư một bài nhạc. Ngọc thích thú nhìn lén. Con cặc Khải từ từ ngỏng lên. Cuối cùng sừng sững như quả chuối xanh, giật giật. Choàng chiếc áo kimono vmàu vàng sọc nâu của Ngọc xong, Khải bước ra, đi chậm lại, e dè, cố ý. – Trời mưa lớn quá phải không cô? – Ừ. Cô thích mưa. Trời vừa mát vừa lãng mạn. Nhưng buồn và khó ngủ… – Mưa thì dễ ngủ chứ cô? – Ừ, trẻ con thì nghe mưa dễ ngủ. Người lớn, nhất là người lớn cô đơn và đàn bà như cô, không nhắm mắt được. – Tại sao lạ vậy cô? – Chừng nào lớn. Khải sẽ biết…
Đứa cháu ngoan và dzâm Tân ngồi trên ghế nhâm nhi tách cà phê, thi thoảng lại ngó ra phía cổng mong ngóng. Hôm nay gia đình con trai ông bay từ trong nam ra ăn tết, đây là lần đầu tiên cả nhà đoàn tụ sau 5 năm xa cách. Hồi đó hai vợ chồng con trai ông mâu thuẫn dẫn tới phải ly hôn, người vợ giành được quyền nuôi con, mang theo bé Mai – cháu gái ông bỏ vào nam sinh sống. Thi thoảng con dâu ông có bay ra ngoài này nhưng tuyệt nhiên ko mang bé Mai theo vì sợ gia đình nhà chồng giữ lại. Sau một thời gian con trai ông một phần vì nhớ gia đình, một phần vì đã nhận ra lỗi lầm của mình nên quyết định vào nam hàn gắn mối hôn nhân đổ vỡ này. Rất may mắn là đã thành công, gia đình lại sum họp như lúc đầu. Ông nhớ cháu gái mình khi đó mới 10 tuổi, ngày chia tay hai ông cháu ôm nhau khóc như mưa. Chắc giờ con bé cũng đã thành một thiếu nữ rồi. Có tiếng xe hơi ngoài cổng, Tân vội đặt tách cà phê xuống lật đật đi ra sân. Vợ chồng con trai đang lúi húi với đống hành lý, miệng tươi cười chào hỏi. Một cái bóng từ phía sau xe chạy vọt về phía Tân – Ông………….!!! Bé Mai nhào vào lòng ông nội, Tân ôm chặt lấy đứa cháu gái thân yêu đã lâu ko gặp. Cảm nhận đầu tiên của ông là con bé đã cao hơn rất nhiều, cơ thể cũng đầy đặn hơn trước, Tân cảm nhận rõ hai bầu vú cháu gái ép chặt vào ngực mình. – Cháu nhớ ông nhiều lắm – Con bé thút thít – Ông cũng nhớ cục cưng của ông lắm Tân từ từ buông bé Mai ra rồi nhìn ngắm đứa cháu gái của mình. Ông dường như ko còn nhận ra đứa cháu bé bỏng ngày nào. Khuôn mặt trái xoan cân đối với đôi mắt to tròn đen láy, cái môi hồng nhỏ nhắn như cánh đào, mái tóc đen dài phủ lên hai vai trông thật nữ tính. Cái áo sơ mi trắng bó sát khoe trọn vòng eo nhỏ nhắn cùng bộ ngực tròn trịa. Ngực bé Mai ko quá to nhưng cũng đủ để thu hút ánh nhìn khi nhô lên căng mọng dưới lớp áo. Con bé mặc một chiếc váy đen ngắn quá đầu gối, để lộ cặp giò nuột nà trắng nõn, dưới chân là đôi giày thể thao màu hồng Tân ngây người ngắm nhìn cháu gái, tự dưng một cảm giác rạo rực khẽ nổi lên, cái cảm giác ham muốn khi nhìn thấy cơ thể gợi cảm của phụ nữ. – Sao nhìn cháu lâu vậy – Mai cười cười chọc vào ông Tân giật mình nhận ra nãy giờ mình cứ dán mắt vào cơ thể cháu gái. Ông ko ngờ cháu gái mình lớn phổng phao đến vậy. Con bé 15 tuổi nhưng có thân hình của thiếu nữ 20 tuổi – Cháu gái ông lớn thật rồi, xinh quá làm ông suýt ko nhận ra – Tân cười rồi lại ôm bé Mai vào lòng, một lần nữa cảm nhận sự đầy đặn của bầu ngực con bé. Mùi thơm từ mái tóc cộng với hương thơm nhẹ nhẹ từ cơ thể cháu gái khiến Tân thấy kích thích thực sự, con cu phía dưới đã hơi nhúc nhích rồi. Tân giúp hai vợ chồng con trai dỡ hành lý, vừa làm vừa nói chuyện rôm rả mất cả tiếng đồng hồ. Sau đó cả nhà quây quần bên mâm cơm nói cười vui vẻ. Bé Mai ngồi ngay bên cạnh ông, thi thoảng Tân lại liếc xuống đùi cháu gái. Do đang ngồi nên cái váy bị kéo cao hơn, để lộ gần như hoàn toàn cặp đùi trắng bóc. Lúc Tân quay qua gắp thức ăn cho cháu gái cũng ko quên liếc vào khe hở giữa hàng cúc áo của Mai, một chút da thịt lấp ló cùng với cái áo lót màu trắng. Dù đó là cháu gái mình nhưng ko hiểu sao Tân lại ko kiểm soát được đôi mắt mình. Ăn cơm xong cũng đã quá trưa, hai vợ chồng con trai do mệt mỏi sau chuyến đi nên xin phép đi ngủ. Bé Mai và ông nội ngồi hàn huyên ở sofa phòng khách. Con bé ôm chặt cánh tay ông, tíu ta tíu tít như con chim non, hết kể chuyện ngày xưa lại kể chuyện bây giờ. Tân thì phải tập trung lắm mới nghe hết được lời cháu gái nói. Bầu ngực mềm mại của Mai áp chặt vào cánh tay ông, cặp đùi nõn nà cứ đung đưa trước mặt làm Tân dán mắt vô ko rời. Khoảng thời gian trước khi xa cách, trong nhà thì Mai thân nhất với ông nội, do bố mẹ mải mê với công việc nên phần lớn thời gian của con bé là ở bên ông. Có thể nói bé Mai là do một tay Tân nuôi lớn, từ ăn uống, tắm rửa, đưa đón đi học…Lúc con bé còn nhỏ chưa biết gì thì suốt ngày nằm ườn trên người ông nội nhõng nhẽo, đi đâu cũng đòi ông bế dù đã lớn. Chính vì từ nhỏ đã thân thiết với ông nên giờ đây con bé mới vô tư gần gũi với Tân như vậy, thản nhiên khoe cặp giò nõn nà dưới lớp váy ngắn trước mặt ông nội. Con bé đâu biết rằng ông mình đang phải gắng kiềm chế ko cho con cu ngóc đầu dậy trước mặt cháu gái. Đang cười nói chợt con bé hỏi – À đúng rồi, cây xoài sau nhà còn ko ông ? – Vẫn còn, biết cháu sắp về nên ông để phần nhiều quả lắm – Ra hái đi ông, đi Con bé hí hửng lôi ông nội ra sau nhà. Cái cây lúc trước cả hai ông cháu trồng mới bé tí, bây giờ đã trưởng thành ra quả chi chít, quả nào quả nấy to tròn bóng bẩy. Bé Mai reo lên thích thú cứ như gặp được kho báu vậy. Cái cây ko cao lắm, vẫn có thể trèo hái được. Con bé hỏi ông – Không có gậy để hái hả ông ? – Không có – Ông hái cho cháu đi – Ông già rồi ko trèo được, cháu trèo đi, yên tâm có ông đỡ – Nhưng mà…cháu đang mặc váy – Con bé ngập ngừng, hóa ra cũng biết ngượng – Ông ko nhìn là được chứ gì – Tân cười cười – Ông nhớ nhé – Rồi rồi lên đi – Tân đẩy đẩy con bé. Mai ngập ngừng một chút rồi bắt đầu cởi giày ra trèo lên. Tân nói là ko nhìn nhưng mắt cứ dán chặt vào hạ thể cháu gái. Đôi chân nuột nà nhẹ nhàng bước từng bước trên thân cây, càng lên cao thì phần dưới cơ thể con bé càng bị phơi bày lồ lộ. Cặp giò con bé phải nói là quá đẹp, đầy đặn, mịn màng với những đường cong gợi cảm. Giờ thì Tân quên cả kiềm chế, con cặc cương lên cứng ngắc trong quần tự bao giờ. Sau một lúc cuối cùng Tân cũng nhìn thấy quần lót cháu gái, cái quần lót màu hồng nổi bật giữa vùng da thịt trắng nõn. Ông căng mắt nhìn vào bẹn cháu gái, dù ở xa vẫn có thể thấy được phần mu nhô lên dưới lớp quần lót. Con bé cuối cùng cũng leo được lên chỗ chạc cây cao nhất, bắt đầu ngắm nghía rồi vươn tay hái – Ông đỡ nè – Con bé thả trái xoài xuống, Tân đang ngẩn người may mà chợt tỉnh để mà đỡ Có một quả khá to nhưng ở xa, con bé quên cả mình đang mặc váy, bước một chân sang cành bên kia rồi với tay, ko hề biết phía dưới ông nội đang đứng ngồi ko yên. Tư thế này thì chả khác gì bé Mai đang dạng háng trước mặt ông cả, Tân nhìn thấy gần như toàn bộ bẹn của cháu gái mình. – Đằng sau cháu có quả to nữa kìa – Tân chỉ chỉ phía sau con bé. Mai quay lưng lại phía ông, hai chân đứng khép lại. Quả này hơi xa nên con bé phải cúi người về phía trước, vô tình chổng mông ra sau cho ông nội chiêm ngưỡng. Tân gần như choáng váng trước những đường cong của cháu gái. Mông con bé khá to, căng mọng tròn trịa, đôi chân dài trắng nõn khiến ông mê mẩn. Nhưng điều làm Tân rạo rực hơn cả là cái bọng thịt nhỏ nhô lên giữa bẹn cháu gái, đây là hai mép lồn của con bé chứ chả phải gì khác. Do đứng khép chân nên hai mép thịt bị ép lại, tạo nên cái bọng nhỏ sau lớp quần lót ngay chính giữa hai bờ mông đầy đặn. Tân đứng dưới nuốt nước bọt ừng ực, ko phải vì thèm xoài, mà là thèm cháu gái mình. Con bé hái thêm vài quả nữa rồi trèo xuống. Tân thì muốn cháu gái cứ ở trên vặt hết cả cây cũng được, vặt từng cái lá một thì càng tốt. Trèo xuống bao giờ cũng khó hơn trèo lên, con bé xuống được quá nửa thì chần chừ, thấy ko còn cao lắm nên quyết định nhảy xuống. – Á ! Chắc do chân tiếp đất ko chuẩn nên bị đau. Con bé ngồi bệt xuống đất, mặt nhăn nhó, hai chân co lên, cái váy bị tốc lên hết cả – Có sao không ? – Tân vội tới bên cháu gái, mắt ko quên dán vào phần cơ thể đang bị phơi bày của con bé. Nhìn từ khoảng cách gần càng thấy rõ cái mu thịt đầy đặn ở giữa bẹn, chính giữa có một cái rãnh nhỏ, cái quần lót màu hồng có đường viền ren trông vừa đáng yêu vừa gợi cảm. Con bé khép đùi lại, hai bắp chân tõe ra trông cực kỳ khiêu gợi, tay ko quên kéo váy lại cho ngay ngắn – Hic, chắc cháu bị chật trân rồi – Để ông xem nào – Tân nâng nhẹ cổ chân con bé xem xét – Chắc ko nặng lắm đâu, vào nhà ông lấy rượu thuốc xoa cho Tân luồn tay dưới đùi con bé, một tay đỡ lưng rồi nhấc bổng lên. Phần tay ôm đùi có thể dễ dàng cảm nhận được làn da mát rượi, mịn màng như da em bé – Cái tật hậu đậu mãi ko chừa – Tân nửa mắng nửa đùa. Con bé làm vẻ mặt tội nghiệp chu môi ra cực đáng yêu. Tân ko chịu được cúi xuống thơm lên má cháu gái một cái – Mà lúc nãy có nhìn trộm cháu ko đó – Con bé vừa cười vừa hỏi – À….ờ….có một chút – Quá đáng ! – Mai đánh ông một cái, cả hai nhìn nhau cười khúc khích Tân để bé Mai ngồi trên ghế, hai chân buông thõng còn mình ngồi dưới đất, lấy chai rượu thuốc được ông bạn tặng ra. Tân nhẹ nhàng nâng cổ chân con bé, thấm rượu ra tay rồi từ từ bóp nhẹ, động tác nâng niu như sợ cháu gái đau. Dĩ nhiên trong lúc xoa nắn cổ chân thì Tân cũng ko quên chiêm ngưỡng cặp đùi nuột nà của cháu gái ở khoảng cách gần. – Đau lắm ko ? – Tân nhẹ nhàng hỏi – Cũng đỡ rồi ạ – Tạm thời ít vận động thôi, đi đâu bảo ông bế đi – Sợ ông ko bế nổi cháu í – Con bé cười hì hì – Thế à, để xem nhé Tân ngồi dậy lại luồn tay dưới đùi con bé rồi nhấc bổng lên, ông cố ý ngả lưng con bé xuống thấp, còn phần đùi thì nâng cao làm cái váy bị tốc lên, lộ ra toàn bộ phần hạ thể cùng cái quần lót khiêu gợi. Con bé vội vàng đưa tay kéo váy lại, vừa cười vừa nói – Á cháu biết rồi mà, cho cháu xuống đi Tân bế con bé rồi đứng xoay vòng tròn, như cảnh chú rể bế cô dâu rồi xoay tròn trên TV vậy. Bé Mai vừa thích vừa sợ cứ ríu rít – Thôi cho cháu xuống đi mà Tân cười rồi lại thơm lên má con bé trước khi đặt nó xuống. Ông tiếp tục lấy rượu xoa bóp chân cho cháu gái. Sau một hồi thì cũng xoa hết chỗ đau, nhưng tay Tân ko dừng lại mà cứ từ từ xoa dần lên bắp chân. Chân con bé rất mịn màng, ko có một tí lông chân nào, càng xoa càng thích. Bàn tay di chuyển lên đầu gối, rồi dần dần chạm vào vùng da thịt mát lạnh ở đùi. Tân cảm nhận sự trơn láng mềm mịn từ lòng bàn tay. – Ông, cháu có bị đau ở đấy đâu Tân giật mình ngẩng đầu lên, con bé nhoẻn miệng cười, đôi tay ông ko biết từ bao giờ đã sờ tới mép váy của con bé rồi. – Ông quên….tại chân cháu đẹp quá – Đẹp thật hả ông – Thật mà, cả người cháu gái ông đều đẹp – Eo ơi nịnh đầm kìa – Mai cười cười làm bộ đánh ông. Tân ngồi gần lại cháu gái, vòng tay ôm con bé lại, giọng thủ thỉ – Đẹp thật mà, cháu gái ông là xinh nhất Con bé ko nói gì, cười tươi như hoa rồi gối đầu lên vai ông, lại tiếp tục tíu ta tíu tít nói chuyện từ ngày xưa cho tới bây giờ, chủ yếu là chuyện ở trường, rồi cuộc sống trong đó khác ngoài này ra sao…Trong lúc con bé hăng say kể chuyện thì Tân từ từ đưa tay xuống đặt lên đầu gối con bé, nhẹ nhàng xoa dịch lên trên. Bé Mai ko phản ứng gì, căn bản từ nhỏ đã thân thiết với ông nên mấy kiểu đụng chạm qua loa này gần như ko có gì to tát, chưa kể lúc nãy ông còn khen chân con bé đẹp nữa. Tân mới chỉ dám xoa phần đùi hở ra chứ chưa dám luồn sâu vào trong váy. Tuy nhiên chỉ vậy thôi cũng đủ khiến ông thích thú, bàn tay ông đã lâu lắm rồi chưa được chạm vào làn da con gái mịn màng thế này. Thi thoảng Tân lại thơm lên đầu con bé, tranh thủ ngửi mùi thơm từ mái tóc suôn mượt, tay vẫn nhẹ nhàng mân mê phần da đùi nõn nà đầy mê hoặc. Hai ông cháu cứ thế ngồi ôm ấp nhau cả buổi chiều. Tối ăn cơm xong, hai vợ chồng con trai Tân đi thăm hỏi họ hàng, Mai đau chân nên ở nhà cùng ông. Tân lại lấy chai rượu thuốc ra xoa chân cho cháu gái. Lần này cả hai ngồi trên sofa, con bé dựa lưng vào tay vịn, hai chân duỗi thẳng kê lên đùi ông. Tân vẫn như lúc chiều, sau khi xoa bóp cổ chân xong thì hai tay lại di chuyển từ dưới lên rồi mân mê đùi con bé. Mai đang dùng điện thoại, để yên cho bàn tay ông vuốt ve cặp giò nuột nà của mình. Xoa một hồi chán chê, Tân đánh bạo đưa tay lên cao hơn, luồn vào phần đùi phía trong váy nhẹ nhàng xoa. Mai vẫn mải mê lướt facebook ko để ý tới tay ông đã luồn cả vào trong váy, vài lần suýt chạm vào quần lót. Đến khi con bé thấy mát mát ở đùi, nhìn xuống thì cái váy đã bị tốc lên gần hết theo nhịp xoa của ông, lộ cả phần mu. Tân hau háu nhìn vào vùng tam giác đầy mê hoặc của cháu gái, ko để ý cả việc con bé đang nhìn thấy – Ông ! Tân giật mình, Mai kéo váy xuống rồi nhéo vào tay ông – Cái này gọi là dê xồm đấy nhé – Ông xin lỗi, tại da cháu mịn màng quá à – Tân cười hì hì lấp liếm. – Chỉ nịnh là nhanh – Mai cũng cười đáp lại, xem ra ko có chút gì là giận Tân bế con bé ôm vào lòng mình, hôn lên trán rồi lại thủ thỉ – Ông nhớ cháu gái yêu nhiều lắm đó. Từ ngày chia cách ko hôm nào là ko nhớ – Cháu cũng thế – Mai ngả đầu vào ngực ông, mùi thơm thoang thoảng dễ chịu làm Tân xao xuyến – Hồi đó ngày nào cũng được ôm cháu, mấy năm nay ko được ôm làm ông nhớ lắm – Tân nói rồi ghì chặt con bé, tay lại bắt đầu đặt trên đùi cháu gái khẽ vuốt ve. Mai im lặng một chút rồi thỏ thẻ – Vậy giờ cho ông ôm thoải mái nè Tân như mở cờ trong bụng, cúi xuống thơm vào má con bé rồi ghé vào tai thì thầm – Chỉ mỗi ôm thôi à ? Mai cười rồi đánh nhẹ ông một cái, giọng hơi ngại ngùng – Thế tay ông đang làm gì đó Tân cười sung sướng, như vậy là con bé đã chấp thuận cho ông đụng chạm cơ thể, ít nhất là sờ mó cặp đùi trẵng nõn đầy đặn. Tân ko rụt rè nữa, luồn cả tay vào trong váy cháu gái mà sờ soạn. Vùng da thịt mát rượi mịn màng làm đầu ngón tay ông như tê dại. Mai ngoan ngoãn ngồi yên trong lòng để cho ông mân mê, cảm giác có một chút hồi hộp, kích thích khi bàn tay người khác giới đang sờ mó cơ thể. Tân ngày càng mạnh bạo, bàn tay tham lam chả mấy chốc đã sờ tới quần lót. Lần này thì con bé đã có phản ứng, hai đùi khép chặt lại, tay đưa xuống giữ lấy tay Tân – Ông…. – Ừ ông biết rồi Tân hiểu ý cháu gái, ko tiến tới nữa mà chỉ sờ soạn đùi mà thôi. Con bé xem ra cũng biết ngượng, dù gì cũng đã sắp trưởng thành, nó hiểu giữa con trai và con gái nên có khoảng cách nhất định, dù là người thân trong gia đình cũng vậy Tân thơm lên má Mai rồi thì thầm – Hôm nào cũng phải cho ông sờ đấy nhé – Đúng là dê xồm – Mai cấu ông một cái, miệng cười cười. Hai ông cháu ngồi âu yếm nhau mãi tới khi vợ chồng con trai Tân trở về. Cả gia đình ngồi trò chuyện một lúc rồi đi ngủ. Tân nằm trên giường, lôi con cặc cứng ngắc ra thủ dâm, vừa sục vừa nhớ tới thân hình gợi cảm của Mai. Dù con bé là cháu gái mình nhưng ko hiểu sao Tân ko ngăn được những ham muốn tội lỗi. Vợ Tân mất đã hơn chục năm nay, từ đó tới giờ ông chưa được quan hệ tình dục với người phụ nữ nào. Mấy lần định đi chơi cave nhưng sợ ko an toàn nên lại thôi, ông chỉ còn biết giải tỏa sinh lý bằng việc thủ dâm. Tân mới 54 tuổi, ham muốn tình dục vẫn còn rất mãnh liệt, giờ trong nhà tự dưng xuất hiện đứa con gái trẻ đẹp mơn mởn khiến ông đứng ngồi ko yên, khao khát bị đè nén bấy lâu nay trỗi dậy mạnh mẽ.
Chuyện loạn luân trong ngôi nhà 3 tầng – Truyện 18+Truyện 18+ Chuyện loạn luân trong ngôi nhà 3 tầng Những câu nói lẩm bẩm càng ngày càng nghe rõ hơn, và một hôm tôi đã thật sửng sốt nghe cháu nói trong vô thức -Con muốn chơi.. -Con muốn đụ… -Con muốn bú lồn… -Con muốn bú vú.. Cháu cứ nói lảm nhảm nhu vậy mãi tôi phải quát lớn lên cháu mới thôi, nhưng rồi một lúc sau, cháu lại lầm bầm trở lại những câu nói tục tĩu đó. Tôi lại càng phải cô lập cháu, khóa cửa tầng lầu kỹ hơn nữa, lỡ có ai nghe thấy thì kỳ lắm, ngay cả mẹ tôi, tôi cũng dấu, không cho bà biết những hiện tượng này, tôi chỉ để cho bà thăm cháu vào những lúc cháu tỉnh táo. Những dòng chữ của đứa con Năm nay tôi được một6 tuổi. Tôi là một đứa con trai bịnh hoạn, trí óc tôi không được bình thừơng . Có những lúc tôi rất tỉnh táo như bây giờ, tôi có thể suy nghĩ như một người bình thường, tôi có thể nhớ lại được tất cả mọi chuyện trong quá khứ, nhưng chuyện xảy ra từ rất lâu, thật lâu về trước, rành rẽ từng chi tiết, nhưng bất chợt trí óc tôi bỗng biến mất. Mẹ tôi nói lúc đó tôi không còn biết gì cả, như một người mất hồn. Tôi đi ra đi vào trên tầng lầu thứ ba cuả căn nhà. Trí óc tôi hoàn toàn trống rỗng … Tôi phải kể lại chuyện này, tôi phải viết lại những gì đã xảy ra trong cuộc đời tôi. Tôi không muốn viết lại như một hồi ký. Tôi đâu có gì để viết lại đâu, nhưng tôi chỉ sợ nếu tôi không ghi lại những gì mà tôi còn nhớ được bây giờ thì đến một lúc nào đó, tôi sẽ không còn nhớ được gì hết và tôi sẽ không còn biết mình là ai nếu không có những dòng chữ này để nhắc nhở đến thân phận của tôi. Tôi sẽ viết những dòng chữ này rất chậm rãi, rất từ từ…khi nào trí óc tôi có thể suy nghĩ một cách bình thường như bây giờ, tôi sẽ cố nhớ lại những kỷ niệm từ trước dến nay và ghi lại thật trung thực, không để cho ai đọc cả, mà chỉ cho chính tôi, chỉ một mình tôi thôi. Truyện 18+ Chuyện loạn luân trong ngôi nhà 3 tầng Tôi là một đứa trẻ bình thường được sinh ra trong một gia đình trung lưu. Tôi đã có được đầy đủ những gì mà một đứa trẻ trong xã hội này mong muốn gia đình êm ấm, ba mẹ tôi rất thương yêu nhau và tôi đã được cưng chiều, tôi đã có những món đồ chơi đắt tiền, hiếm hoi mà những đứa bạn phải thèm thuồng…tôi đã mặc những quần áo hiệu đắt tiền mà rất ít những đúa bạn trong lớp đã có, tôi đã được gởi đến những trường học tốt nhất từ khi bắt đầu học mẫu giáo. Nói tóm lại hơi kiểu cách và cải lương một chút, có thể nói rằng tôi được sinh ra đời dưới một ngôi sao sáng, trong sự ước muốn của tất cả mọi người và trong một hoàn cảnh kinh tế rất tốt của gia đình tôi mặc dù tình trạng chung của đất nước Việt Nam không được khả quan lắm, nếu không nói là nghèo khổ trong thời gian giữa những năm một980, thời điểm mà tôi đã được sinh ra. Ba tôi đã có những công việc làm ăn rất thuận lợi và đã mua được căn nhà hiện thời, căn nhà 3 tầng lầu trong một khu rất yên tĩnh trong khu vực hồ tắm Chi Lăng thuộc quận Tân Bình. Và cũng để ngừa trước những rủi ro có thể xảy đến trong những cuộc làm ăn của ba tôi, chuyện này co thể xảy ra bất cứ lúc nào trong nền kinh tế không ổn định cua xã hội Việt Nam lúc đó, ba tôi đã để cho bà ngoại tôi đứng tên căn nhà. Một số ngoại tệ cũng đúng tên bà tôi trong một trương mục tại một ngân hàng ngoại quốc, tôi không biết la bao nhiêu, nhưng đủ để cho gia đình chúng tôi tiếp tục sống một cách ung dung như khi ba tôi còn sống. Người ta đã giết ba tôi 6 năm trước, lúc đó tôi được một0 tuổi. Những người làm ăn buôn bán chung với ba tôi đã thuê người giết ba tôi. Bà ngoại và mẹ tôi kể lại như vậy khi công việc làm ăn buôn bán bị trục trặc. Không ai nói rõ cho tôi biết chuyện này. Mọi người đều muốn dấu kín và muốn quên đi chuyện đã xảy ra, muốn câu chuyện đi vào quên lãng để bớt đi sự suy nghĩ càng làm thêm đau khổ cho sự mất mát quá lớn trong gia đình chúng tôi. Nhúng tôi vẫn tiếp tục cuộc sống cuả tầng lớp người có tiền trong xã hội, tiền gởi về đều đều từ ngân hàng ngoại quốc để mẹ tôi có thể nuôi tôi ăn học thành tài và để mẹ tôi có thể sống nhàn hạ suốt cuộc đời của bà mà không phải làm lụng gì cả. Tôi là một đứa trẻ kháu khỉnh, khỏe mạnh, sáng sủa. Trong lớp, tôi luôn đứng ở 5 hạng đầu, tôi có năng khiếu về văn và ngoại ngữ. Trong suốt những năm ở tiểu học và những năm đầu của trung học và ngay cả sau biến cố ba tôi chết, tôi vẫn là một đứa trẻ khoẻ mạnh và sự thay đổI, mất mát lớn lao đó không làm cho tôi bị ảnh hưởng quá nhiều đến tinh thần. Bắt đầu từ năm một3 tuổi, có sự thay đổi lần lần trong tôi. Trí nhớ của tôi bị giảm đi từ từ…thứ hạng trong lớp của tôi xuống đến gần cuối chỉ trong vòng một năm. Thể chất tôi vẫn bình thường, nhưng tôi hay quên và lần lần đưa đến trạng thái như bây giờ, rất ít khi tôi được tỉnh táo để ngồi suy nghĩ và viết được như thế này, mẹ tôi bảo tôi không biết tôi là ai và hành đông như một người mơ ngủ, không có thần. Tôi cũng không biết là mình như thế nào nữa. Trong vòng mấy năm trời, tôi đi hết bác sĩ này đến bác sĩ khác, hết nhà thương này đến nhà thương khác đến nỗi chuyện đi đến nhà thương khám bệnh đối với tôi coi như công việc hàng ngày. Tôi quen với những câu hỏi mà bác sĩ đã đặt ra cho tôi, tôi quen với những cái máy scan não to lớn, cồng kềnh rất mới mẻ mà chỉ ở nhà thương dành riêng cho người ngoại quốc mới có. Tôi quen với những sợi dây điện xanh đỏ chi chít gắn vào đầu tôi đưa vào một cái máy để hiện lên nhũng làn sóng trên màn ảnh. Tôi quen với những viên thuốc đủ màu, vừa nhỏ vừa lớn lộn xộn mà tôi bắt buộc phải uống một ngày mấy lần, cả chục viên, một cách đều đặn. Mẹ tôi bảo con chịu khó uống thuốc một thời gian sẽ hết, con chỉ bị suy nhược thần kinh thôi. Tôi chỉ biết thế và chẳng nghĩ đến điều gì khác, mà dù có muốn suy nghĩ đi nữa tôi cũng chẳng biết phải suy nghĩ gi cả, tôi đã nói là đầu óc tôi bây giờ ít khi được tỉnh táo lâu để có thể suy nghĩ trọn vẹn một chuyện gì, đang suy nghĩ là bị cắt đứt.. như vậy đó. Tôi đã kể cho bác sĩ nhiều lần, với sự khuyến khích của mẹ tôi là phải làm sao có thể kể từng chi tiết những sự việc mà người ta nghĩ có anh hưởng đến đầu óc của tôi. Tất cả mọi chuyện tôi thấy không có gì là đáng kể lại ở đây, trừ mọt việc, tôi nghĩ là có ảnh hưởng mạnh đến trí óc và căn bịnh của tôị Để tôi ghi biến cố này lại ở đây một cách vắn tắt, vì cũng không có gì nhiều để mà viết về chuyện này cả. Năm tôi 6 tuổi, tôi có mấy đứa bạn con của người bạn thân của ba mẹ tôị. Chúng tôi thường hay sang chơi nhà nhau vi ba mẹ tôi mời bạn sang nhà ăn uống hay ngược lại. Người lớn nói chuyện với nhau và trẻ con chúng tôi kiếm chỗ chơi với nhau. Ba đứa một đứa con gái 7 tuổi và đứa con trai 5 tuổi con của người bạn ba mẹ tôi. Nữa đó, chúng tôi chơi cất nhà, lôi tất cả mùng mền chăn gối trong phòng ngủ đem vô phòng học của tôi để cất nhà. Cất xong mấy đứa chui vô nhà nói chuyên với nhau trong nhà mới. Thằng con trai nằm lăn ra ngủ. Đứa con gái và tôi nói chuyện với nhau một lát rồi con nhỏ rủ tôi chơi trò vợ chồng.. Con nhỏ nói tôi hai đứa cởi hết quần áo và kêu tôi nằm trên người nó, giống như ba má nó làm như vậy đó. Tôi cũng leo lên nằm trên người nó, một cảm giác la lạ thích thích rất mới mẻ. Con nhỏ cầm chim tôi đặt lên chim nó rồi hai đứa nằm yên như vậy một lúc lâu đến khi chán rồi mới mặc quần áo lại. Sự kiện này đi qua, sau đó tôi chỉ lâu lâu mới nhớ lại với một cảm giác nhớ nhớ. Nhịp độ nhớ lại chuyện này càng ngày càng tăng lên khi tôi lớn lên. Từ năm một0 tuổi câu chuyện trở lại với tôi thường xuyên hơn, với những bứt rứt, thèm muốn, tiếc rẻ vì lúc đó tôi đã được biết qua bạn bè những câu chuyện nhảm nhí về tình dục là cái gì rồi. Tôi nằm mơ thấy mình nằm trên người con nhỏ và đến năm một2 tuổi, tôi bắt đầu mộng tinh. Khi tôi bắt đầu bi bịnh thì tôi không còn nhớ nhiều đến chuyện khác nữa, nhưng chỉ có chuyện này, chuyện tôi nằm trên người con nhỏ lúc nào cũng lẩn quẩn trong đầu tôi, lúc nào ý muốn làm tình, ý muốn về dục vọng cũng thôi thúc đòi hỏi tôi. Tôi không biết khi trí nhớ của tôi bị mất mát khá nhiều như những ngày gần đây, lúc tỉnh táo tôi vẫn nghĩ đến chuyện đó, nhưng khi tôi đang ở trọng trạng thái vô thức, không biết là như thế nào nữa. Bây giờ thì tôi vẫn luẩn quẩn trên lầu 3 của căn nhà, vẫn mỗi ngày uống cả chục viên thuốc và vẫn viết được chừng nào hay chút đó khi đầu óc tôi tỉnh táo. Tôi là mẹ cuả đứa con trai duy nhất của vợ chồng tôi. Tôi đã đọc được những dòng chữ con tôi viết để trong ngăn kéo bàn học của nó. Tôi đã khóc hết nước mắt về sự hẩm hiu của con tôi. Những gì con tôi viết chỉ la một phần sự thưc về căn bệnh của nó thôi. Tôi đã dấu không cho nó biết về tình trạng thực sự bệnh của nó. Sau cả gần 2 năm khám bịnh và định bịnh. Bằng tất cả những phương tiện tối tân nhất mà y học có thể có được và dĩ nhiên là tốn nhiều tiền mà chồng tôi để lại, các bác sĩ chuyên môn về não bộ và thần kinh đã tìm ra sự tắc nghẽn của mạch máu đưa lên não của nó, máu chỉ được đưa lên những phần của não bộ điều khiển những hoạt động thông thường nhưng bi tắc nghẽn ở phần điều khiển trí nhớ. Một căn bịnh rất hiếm, tên khoa học dài lòng thòng tôi không thể nào nhớ nổi ! Mạch máu càng ngày càng bi teo nhỏ lại và chỉ trong vòng hơn 2 năm trời, con trai tôi đã mất gần hết trí nhớ của nó. Bác sĩ đã tiên đoán là con tôi chỉ còn sống được trong vòng một thời gian ngắn nữa, tối đa là 6 tháng mà thôi khi mạch máu bị teo lại hết và máu không còn truyền được lên đầu nữa. Tôi đã van nài năn nỉ họ cứu dùm con tôi, tôi có đủ tiền để chi phí cho một cuộc giải phẩu thông mạch máu não, nhưng họ nói không thể làm được, y học ngày nay vẫn phải bó tay với chứng bịnh ngặt nghèo của con tôi. Tôi đã đi cầu khẩn van vái khắp nơi rồi tìm kiếm hy vọng ở đông y. Tôi đã tìm được một thày Tàu rất giỏi, sau khi chẩn mạch cho con tôi, ông thầy đã nói con tôi bị chứng kinh mạch ở não không được điều hòa và trong người quá nhiều dương khí, cần phải bổ sung âm khí. Tôi đã liên lạc với tất cả viện nghiên cứu đông y của Trung Quốc để cho con tôi được cơ hội trị liệu, giải pháp cuối cùng khi y khoa tây phương đã chịu bó tay. Tuần sau tôi sẽ sang Trung quốc, đến Bắc Kinh để làm mọi thủ tục để họ chấp thuận chữa trị cho con tôi tại viện đông y nổi tiếng nhất ở đó. Bây giờ tôi sẽ nói về tôi một chút và rồi đến những diễn biến thật đau lòng về chứng bịnh của con tôi. Tôi là con gái duy nhất cua một gia đình co quyền thế, nổi tiếng ở Sài gòn trước năm 75. Tôi học trường Pháp, có tài xế lái xe đi học hàng ngày. Rồi ngày giải phóng, một cuộc đổi đời lớn lao cho gia đình tôi. Từ một tầng lớp cao về danh vọng và vật chất của xã hội, gia đình tôi đã bị sa sút một cách trầm trọng va đến năm một8 tuổI, tôi đã phải lấy chồng, lấy một người chồng lớn hơn tôi đến một5 tuổi nhưng giàu có để cứu vãn tình trang sa sút về kinh tế của gia đình. Tôi là một ngườI con gái đẹp, thừa hưởng di truyền của mẹ tôi ngày xưa đã mộ thời xuân sắc và cho đến bây giờ , sau khi chồng tôi chết, vẫn còn rất nhiều người đàn ông giàu có quyền thế tán tỉnh tôi. Tó thể tôi đã xiêu lòng đi thêm một bước nữa nếu con trai của toi không mang chứng bịnh ngặt nghèo. Nhưng tôi đã từ chối tất cả để được chăm sóc con tôi, cho đến khi nó không còn hiện hữu trên cõi đời này nữa. Tôi đã làm thêm một lần cửa sắt trên từng lầu 3 của căn nhà để nó không lang thang đi lạc ở ngoài đường, khi trí óc của nó không còn nhận định được như một người bình thường nữa. Tôi đã mua máy monitor để nghe động tịnh từ lầu 3 để lỡ có chuyện gì xảy ra cho nó mà tôi đang ở dưới nhà có thể chạy lên kip thời để săn sóc nó. Khi chứng bịnh của con tôi trở nên trầm trọng hơn, vào lúc các bác sĩ đã chịu bó tay và tiên đoán cháu khong còn sống lâu được nữa là vào lúc tôi phát hiện ra những hiện tượng kỳ lạ của cháu. Nó không phá phách hay la hét trong tình trạng vô thức, cháu chỉ nói lẩm bẩm một mình, đi ra đi vào trong mấy căn phòng của tầng lầu. Và đặc biệt cháu nghe lời của bất cứ người nào nói với cháu lúc đó. Ai cháu cũng xưng bằng con -Cho con uống nước.. -Con muốn ăn.. Thấy cháu đi qua đi lại nhiều qúa tôi bảo con ngồi xuống, cháu ngoan ngoãn nghe lời, nhưng chỉ được một lát rồi tiếp tục đi nữa. Những câu nói lẩm bẩm càng ngày càng nghe rõ hơn, và một hôm tôi đã thật sửng sốt nghe cháu nói trong vô thức -Con muốn chơi.. -Con muốn đụ… -Con muốn bú lồn… -Con muốn bú vú.. Cháu cứ nói lảm nhảm nhu vậy mãi tôi phải quát lớn lên cháu mới thôi, nhưng rồi một lúc sau, cháu lại lầm bầm trở lại những câu nói tục tĩu đó. Tôi lại càng phải cô lập cháu, khóa cửa tầng lầu kỹ hơn nữa, lỡ có ai nghe thấy thì kỳ lắm, ngay cả mẹ tôi, tôi cũng dấu, không cho bà biết những hiện tượng này, tôi chỉ để cho bà thăm cháu vào những lúc cháu tỉnh táo. Sau đó không bao lâu, một hôm tôi thấy cháu vọc tay vào bên trong quần thủ dâm. Tôi ngượng chín người khi thấy cháu như thế, tôi lẳng lặng bỏ vào phòng mình, nằm khóc thật lâu, tội nghiệp con tôi !!! Vào đúng thời gian đó, tôi gặp ông thầy Tàu và phục ông ta về tài chẩn bịnh cháu có qúa nhiều dương khí, cần bổ sung âm khí !!! Âm khi là khí huyết của người đàn bà, nếu được cân bằng khí huyết, có thể con tôi sẽ sống lâu hơn, có thể con tôi sẽ khỏi bịnh, tôi cố tin, cố bám víu vào tất cả những hy vọng mong manh. Và tôi đã đi đến một quyết định, tôi sẽ phải làm mọi cách để cứu con tôi, dù cách nào đi nữa, lòng thương yêu của tôi với đứa con trai duy nhất vô bờ bến, tôi có thể chết thay để con tôi được sống ! huống hồ chuyện gì khác nữa..tôi đã quyết định bằng mọi giá, bằng mọi cách để cứu đứa con trai duy nhất của tôi, máu mủ của tôi..Sau nhiều ngày suy nghĩ , bằng nước mắt, bằng sự thương yêu vô bờ bến của lòng me.. Buổi sáng hôm đó, sau khi đã dọn ăn sáng cho cháu, cháu vẫn trong tình trạng vô thức, nhưng vẫn ăn, vẫn uống như một cơ thể đòi hỏi, tôi lấy quần áo cho cháu và bảo cháu đi tắm như thường lệ. Tôi cũng vào phòng tắm riêng và làm vệ sinh như hàng ngày, nhưng kỹ hơn ngày thường. Nhìn vào gương, tôi vẫn thấy thân thể mình vẫn còn đẹp như ngày nào mặc dù đã một lần sinh nở và có hơn một0 năm chăn gối. Hai bầu vú tôi vẫn no tròn, săn cứng, hai núm vú vẫn nhỏ nhắn và đỏ hồng. Đặc biệt, thân thể tôi có một làn da thật trắng và mịn màng, tôi không cần son phấn mà môi vẫn đỏ tươI, má vẫn phơn phớt hồng. Nhìn xuống phía dưới, bụng tôi vẫn thon thả, eo vẫn còn nhỏ và cặp đùi rất thon. Ngày xưa đã có biết bao nhiêu anh chàng đã đi theo để được ngắm đôi chân tôi khi tôi mặc váy đầm thời đi học.
truyện ngắn người lớn 18